Số liệu mới nhất cho thấy tổng nợ toàn cầu đã vượt qua con số 200 nghìn tỷ USD, tăng từ mức 140 nghìn tỷ USD năm 2007 trước khi Lehman Brothers sụp đổ. Trong đó khối lượng nợ xấu hiện nay chạm gần mốc 3.000 tỷ USD.

Ngay trước khi Brexit xảy ra, Druckenmiller đã dự báo năm 2016 sẽ là năm của vàng. Do đó, ông đã đầu tư 30% trong tổng số tài sản ước tính 4,4 tỷ USD của mình vào vàng.
Đầu năm nay, khi giá vàng vẫn lình xình quanh đáy và thậm chí có lúc đã ghi nhận mức giảm 45% so với mức đỉnh 5 năm trước, giới đầu tư truyền tai nhau giai điệu “bán đi, bán đi” để cắt lỗ thì đâu đó vẫn còn một số nhà đầu tư đi ngược xu hướng.
Trong số đó, có Stan Druckenmiller, người sáng lập quỹ Duquesne Capital.
Trước khi Brexit xảy ra, Druckenmiller đã đặt cược lớn vào vàng thông qua các hình thức khác nhau. Druckenmiller đầu tư bằng tiền riêng của mình và 30% tài sản của ông là dành cho kênh vàng. Ông đứng trong top 10 cổ đông lớn nhất tại quỹ SPDR Gold Trust (quỹ ETF vàng lớn nhất thế giới) với 2,9 triệu cổ phiếu.
Tại sao Druckenmiller chọn vàng?
Những nhận định của ông về vàng dựa trên triển vọng giảm giá của chứng khoán Mỹ và quan điểm cho rằng vàng giống như một loại tiền tệ cũng như một kênh đầu tư giá trị trong một thế giới mà đa phần đang thử nghiệm với chính sách lãi suất âm. Điều đó, giúp cho vàng sánh ngang với các tài sản an toàn khác
Quay trở lại thời điểm hơn 30 năm về trước, lãi suất phi rủi ro của trái phiếu Kho bạc Mỹ kỳ hạn 5 năm là 15% (quỹ đã đầu tư vốn vào đây do lãi suất cao), cổ phiếu được định giá gấp 7 lần lợi nhuận, thị trường tín dụng Mỹ nợ khoảng 165% GDP (so với mức khoảng 360% hiện nay), và NHTW có khá nhiều “đạn” để cắt giảm lãi suất nhằm kích thích tăng trưởng.
Còn ở thời điểm hiện tại, Druckenmiller cho rằng nếu Hoa Kỳ mượn nhiều tiền từ tương lai hơn bất kỳ lúc nào và mức giá cổ phiếu là sự định giá cho tương lai, các cổ phiếu nên được giao dịch ở mức giá chiết khấu (tức là thấp hơn chứ không phải cao hơn so với mức giá trong lịch sử).
Ông cũng quan ngại rằng khoản nợ tích lũy của Hoa Kỳ đã được sử dụng không hiệu quả. Dẫn chứng là dòng tiền hoạt động - vốn đạt đỉnh 5 năm trước (cùng với nợ ròng) - đã liên tục giảm mặc dù nợ ròng tiếp tục tăng với tốc độ đáng kinh ngạc. Trong lịch sử, việc dòng tiền hoạt động giảm trong khi nợ đạt đỉnh như 5 năm qua là điều chưa từng có trong lịch sử tài chính.
Tại sao nợ đã không được sử dụng hiệu quả? Theo Druckenmiller, nó đã được sử dụng chủ yếu cho các kỹ thuật tài chính, như phục vụ M&A (mua bán, sáp nhập).
Trong những năm 1990 nợ được sử dụng chủ yếu cho chi phí vốn sản xuất và tài trợ cho việc xây dựng mạng Internet; tương đối ít được sử dụng cho phần mua lại và sáp nhập.
Nhưng đến năm 2015, 2 nghìn tỷ USD đã được chi cho việc thâu tóm và M&A so với 1,8 nghìn tỷ USD cho R&D (nghiên cứu và phát triển) và chi phí vốn. Từ năm 2012, dòng tiền cho M&A và thâu tóm tăng 750 triệu USD so với 250 triệu cho R&D và chi phí vốn.
Như vậy, với việc nợ ròng liên tục tăng trong khi lợi nhuận giảm, vốn được sử dụng không hiệu quả, Druckenmiller không nhìn thấy giá trị sinh lợi của chứng khoán. Do đó, ông đã mua vàng.
Nếu như trước kia, nhà đầu tư xem vàng như là tài sản cuối cùng nên sở hữu cho triển vọng sáng lạng với giá cả được định giá phù hợp, thì hôm nay, tình hình đã bị đảo ngược hoàn toàn. Vàng được xem là kênh đầu tư hàng đầu được nhiều người lựa chọn, đặc biệt với hiện trạng tiêu cực trên toàn cầu sau Brexit khiến vàng càng được săn đón.
Và với Druckenmiller, người luôn đặt niềm tin vào vàng khi giá của kim loại quý này còn thấp và trước sự kiện Anh bỏ phiếu rời EU, Brexit đã mang lại những khoản lợi nhuận béo bở cho ông.
Từ năm 1986 đến năm 2010 (thời điểm ông đóng quỹ), Stan Druckenmiller đã đem về cho các cổ đông lợi nhuận trung bình hàng năm 30% (so với 29,5% của Buffett) và không có một năm nào thua lỗ cho dù gặp thị trường con “gấu”.
Thành tích của Druckenmiller còn vượt qua cả một trong những nhà đầu tư vĩ đại nhất trong lịch sử là Warren Buffett trong quãng thời gian nhà tiên tri xứ Omaha còn điều hành quỹ Buffett Ltd.
Stanley Druckenmiller còn từng là tham mưu chiến lược cho tỷ phú Geogre Soros trong hơn một thập niên. Họ đã cùng nhau làm nên những giao dịch nổi tiếng trong mọi thời đại mà đáng chú ý nhất là vụ “đánh sập ngân hàng Anh” bằng cách bán khống đồng bảng Anh vào năm 1992, kiếm về hơn 1 tỷ USD lợi nhuận, và buộc Anh phải rút khỏi Cơ chế tỷ giá của Châu Âu (European Exchange Rate Mechanism).
Chính Druckenmiller là người nhận thấy cơ hội. Ông tính toán được Ngân hàng Anh đã không có đủ dự trữ ngoại tệ để mua đồng bảng Anh, điều đó có nghĩa là họ sẽ không thể tăng lãi suất mà không gặp rắc rối.
Số liệu mới nhất cho thấy tổng nợ toàn cầu đã vượt qua con số 200 nghìn tỷ USD, tăng từ mức 140 nghìn tỷ USD năm 2007 trước khi Lehman Brothers sụp đổ. Trong đó khối lượng nợ xấu hiện nay chạm gần mốc 3.000 tỷ USD.
Số liệu mới nhất cho thấy tổng nợ toàn cầu đã vượt qua con số 200 nghìn tỷ USD, tăng từ mức 140 nghìn tỷ USD năm 2007 trước khi Lehman Brothers sụp đổ. Trong đó khối lượng nợ xấu hiện nay chạm gần mốc 3.000 tỷ USD.
Nhờ sự chống lưng của chính phủ, các ông lớn công nghệ Trung Quốc và thuật đắc nhân tâm nhà sáng lập Cheng Wei của Didi đã cho Uber nếm mùi thất bại đau đớn đầu tiên.
Những người nổi tiếng cũng như người bình thường, họ kiếm tiền và đôi khi tiêu chúng vào các khoản đầu tư xấu.
“Nếu bạn mua những thứ mà mình không cần, sẽ đến một lúc nào đó bạn phải bán đi những thứ mà mình thực sự cần” – Warren Buffett.
Dù bạn có đi theo chiến thuật đầu tư nào đi chăng nữa thì mục tiêu lớn nhất là giữ lại càng nhiều lợi nhuận trong túi của bạn càng tốt, chứ không phải để tiền chảy vào túi các công ty tư vấn hoặc các quỹ đầu cơ.
“Phần lớn trong chúng ta tập trung vào tìm kiếm những phiếu mua hàng giảm giá và sống một cách nghèo nàn bởi không nắm bắt được những cơ hội lớn. Trong khi đó, người giàu biết rằng tiết kiệm là điều quan trọng, nhưng yếu tố quyết định lại là việc kiếm tiền” – triệu phú tự thân Steve Siebold chia sẻ.
Người giàu có giàu không chỉ vì họ có nhiều tiền của mà còn vì họ biết quản lý chúng.
Một câu hỏi mà Buffett luôn tự đặt ra cho bản thân trong khi đánh giá một ngành lắm cạnh tranh như bán lẻ là ông sẽ cảm thấy thoải mái đến đâu trong trường hợp giả định chính mình là đối thủ cạnh tranh của công ty đó
Buffett đọc từ 600 đến 1.000 trang sách mỗi ngày khi bắt đầu sự nghiệp đầu tư của mình và cho đến nay ông vẫn dành khoảng 80% quỹ thời gian mỗi ngày cho việc đọc.
Kinh tế vĩ mô
Kinh tế Thế giới
Nông lâm thủy sản
Hàng hóa
Thông tin ngành
Chính khách - Yếu nhân
Quân sự - Chiến sự