Khả năng bùng nổ chiến tranh thương mại giữa hai cường quốc kinh tế của thế giới hiện chỉ là những giải pháp dự báo tiến hành và những răn đe qua phát ngôn. Nhưng mạng xã hội ở Trung Quốc đang sôi sục kiểu tinh thần dân tộc.

Hãng S&P Global Ratings vừa cảnh báo tổng nợ Trung Quốc có thể tăng 77% đến 46 nghìn tỉ USD vào năm 2021.
Bloomberg trích báo cáo công bố hôm nay 29.9 của S&P Global Ratings cho hay dù núi nợ Đại lục đang dâng lên với tốc độ thấp hơn, nó vẫn vượt quá mức tăng trưởng kinh tế. Điều này đồng nghĩa với việc rủi ro tín dụng cao vẫn có thể tăng dần.
Nhà phân tích Christopher Lee thuộc S&P Global Ratings viết: “Việc chính phủ tăng cường nhiều nỗ lực gần đây nhằm kiềm chế đòn bẩy doanh nghiệp có thể ổn định hóa xu hướng rủi ro tài chính trong vài năm tới. Dù vậy, chúng tôi vẫn dự báo rằng tăng trưởng tín dụng vẫn sẽ ở mức độ có thể từ từ kéo cao áp lực tài chính”.
Tuần trước, S&P cắt giảm xếp hạng tín dụng Trung Quốc lần đầu tiên kể từ năm 1999 vì lý do nợ dâng cao, thay đổi triển vọng của nước này từ ổn định xuống tiêu cực. Bộ Tài chính Trung Quốc cho biết bảng phân tích của S&P bỏ qua nhiều nguyên tắc cơ bản khỏe mạnh của nước này, nói thêm rằng chính phủ Bắc Kinh đủ sức giữ tình hình tài chính ổn định.
Trong báo cáo đưa ra hôm nay, S&P cho biết việc Trung Quốc kiềm chế hoạt động vay vốn doanh nghiệp có thể không mang lại kết quả lâu dài vì nó thiếu mục tiêu cụ thể và khung thời gian nhất định. Nợ công tăng 5% trong năm 2016 lên mức 14,5 nghìn tỉ USD và chiếm 134% GDP. Đây là tỷ lệ nợ trên GDP cao nhất trong các nền kinh tế lớn.
Giới doanh nghiệp quốc doanh đi vay nhiều nhất. S&P cho hay chính phủ Trung Quốc nên duy trì sự ổn định, thận trọng trong việc hoạch định chính sách và cân bằng việc ưu tiên tăng trưởng kinh tế. Các công ty nhà nước đóng góp 1/5 GDP song lại chiếm đến 40% trong các khoản vay ngân hàng. Họ thu về lợi nhuận thấp hơn so với các hãng tư nhân trong khi có tỷ lệ đòn bẩy nợ nhìn chung là gấp đôi.
Ông Lee nhận định: “Nếu không có hành động mạnh mẽ, mục tiêu giảm đòn bẩy của Trung Quốc sẽ không được hiện thực hóa trong một đến hai năm tới. Trung Quốc cho phép sự thiếu rõ ràng tiếp tục hiện diện bằng cách âm thầm hoặc trực tiếp hỗ trợ các doanh nghiệp quốc doanh nặng nợ. Ít doanh nghiệp quốc doanh và quản lý của các doanh nghiệp này cải thiện bằng cách tự nguyện tuân thủ kỷ luật tài chính và hạ đòn bẩy khi mà chính sách chính phủ tiếp tục thúc đẩy tăng trưởng, quy mô và vị thế trên thế giới của giới doanh nghiệp nói chung”.
Thu Thảo
Theo Thanhnien.vn
Khả năng bùng nổ chiến tranh thương mại giữa hai cường quốc kinh tế của thế giới hiện chỉ là những giải pháp dự báo tiến hành và những răn đe qua phát ngôn. Nhưng mạng xã hội ở Trung Quốc đang sôi sục kiểu tinh thần dân tộc.
Đông Nam Á đang phải đối mặt với cuộc chiến tranh thương mại Mỹ-Trung bằng cách chuyển hướng tập trung vào thúc đẩy thị trường nội địa nhằm giảm thiểu tác động.
Hải Nam - hòn đảo được mệnh danh "Hawaii của Trung Quốc", đang đứng trước cơ hội thứ hai trở thành "bãi thử" cho công cuộc tự do hóa kinh tế "tập 2" do Chủ tịch Tập Cận Bình khởi xướng.
Tự động hóa đồng nghĩa rằng nhiều công ty tại các nước thu nhập thấp sẽ quyết định không bao giờ tạo ra loại công việc đó ngay từ ban đầu mà họ sẽ đầu tư tiền mua robot.
Thời kỳ thập niên 1930, các chính sách thuế quan và chiến tranh thương mại đã khiến Đại khủng hoảng kinh tế ngày một tồi tệ hơn và gây mất ổn định trật tự toàn cầu.
Thế giới tiêu dùng sản phẩm hữu cơ khoảng 80 tỷ euro (tập trung ở Mỹ, EU), riêng Thuỵ Sĩ, khoảng 270 euro/người/năm.
Các cuộc đối thoại nhằm ngăn khả năng chiến tranh thương mại đang được tiến hành tích cực bởi cố vấn chủ chốt của Chủ tịch Trung Quốc và Bộ trưởng Tài chính Mỹ.
Phần lớn người lao động đến từ Campuchia, Indonesia, Myanmar và Philippines, và chủ yếu đi làm việc tại Singapore, Thái Lan, Malaysia. Họ giữ những vai trò không thể thay thế kể cả tại nước xuất xứ và nước họ đến làm việc.
Bất chấp điều đó, Singapore vẫn đứng thứ 6 trong tổng số các quốc gia ít tham nhũng nhất thế giới năm 2017 theo khảo sát của Transparency International.
Cát Lâm, Liêu Ninh và Hắc Long Giang là những đối tượng bị tác động mạnh nhất bởi sự thu hẹp quy mô của các ngành công nghiệp nặng truyền thống.
Kinh tế vĩ mô
Kinh tế Thế giới
Nông lâm thủy sản
Hàng hóa
Thông tin ngành
Chính khách - Yếu nhân
Quân sự - Chiến sự