Khi làm ăn với Trung Quốc, vấn đề là tìm cách để giảm rủi ro chứ không thể nay đang làm ăn với họ, mai nghỉ chơi.

Doanh nhân người Anh Tony Brown đã sẵn sàng thanh toán cho những món đồ chơi mua từ một loạt các nhà máy Trung Quốc bằng nhân dân tệ. Nhưng những đối tác Trung Quốc lại không muốn nhận loại tiền này. Họ muốn USD.
Brown nghĩ rằng dùng tiền địa phương, với giá trị tương đương khoảng vài triệu bảng Anh mỗi tháng, sẽ là điều hấp dẫn các đối tác Châu Á vì có thể coi đây là một dấu hiệu chứng tỏ sự tin cậy và tưởng chừng như là sẽ suôn sẻ hơn cho chuyện làm ăn.
Nhưng họ lại thích tiền đô la Mỹ hơn.
Đây là 1 kinh nghiệm phổ biến của hàng trăm công ty vừa và nhỏ của Anh khi làm việc với các nhà máy và công ty Trung Quốc. Câu chuyện này cũng không khớp với hàng loạt bài báo được đăng rầm rộ trong năm 2015 tuyên bố rằng đồng Nhân dân tệ đang dần trở thành đồng tiền chính, còn London trở thành trung tâm giao dịch lớn của loại tiền này.
“Chúng tôi đã thử nhưng không có thị hiếu,” ông Brown, người có 19 năm kinh nghiệm làm việc trực tiếp với các nhà cung cấp Trung Quốc, nói.
Những dòng chảy của đồng tiền này ở một số ngân hàng lớn và các nhà đầu cơ tài chính đã tăng lên, và đồng Nhân dân tệ đang ngày càng được sử dụng nhiều hơn ở Châu Á như 1 loại tiền giao dịch. Nhưng sự hiện diện của nó ở trong nền kinh tế hàng ngày ở Phương Tây thì gần như là con số không.
Hàng ngàn nhà quản lý người Anh thường xuyên làm việc với Trung Quốc nói rằng nguyên nhân là sự khó khăn trong việc thay đổi các tập quán đã được định sẵn. Các công ty Trung Quốc cần có tiền đô để trả nợ và các nghĩa vụ quốc tế khác trong khi lại có 1 sự thiếu tin tưởng vào giá trị hiện tại của đồng nhân dân tệ khi mà đồng tiền này đang đứng trước khả năng bị hạ giá mạnh lần thứ 2 kể từ tháng 8 năm ngoài.
“Trong lịch sử, họ cần tiền đô 1 cách tuyệt vọng và điều đó vẫn chỉ đơn giản là được tiếp tục cho đến nay. Chúng tôi đã có nhiều cuộc thương lượng để trả bằng tiền địa phương. Nhưng họ chỉ đơn giản là hạn chế tiếp xúc đối với nhân dân tệ nên họ muốn đô la,” ông Brown nói.
Nếu bạn đã chơi ở các hội chợ hoặc các gian hàng trò chơi ở các khu vui chơi giải trí trong vài năm qua ở Anh, khả năng cao là món quà bạn có được đã được nhập khẩu bởi công ty của ông Brown – Whitehouse Leisure, trụ sở ở thị trấn Basildon ngay ngoại ô London.
Bán chạy nhất năm qua là các món đồ chơi Minion bông, nổi tiếng nhờ bộ phim hoạt hình thiếu nhi “Desplicable Me” và được phân phối ở các điểm từ công viên Lego tới các hội chợ nhỏ di động xung quanh nước Anh.
Đó là doanh nghiệp tốt, và Whitehouse Leisure là khách hàng số 1 của AFEX, 1 trong những tập đoàn lớn nhất trong nhóm các nhà môi giới tiền tệ ở London chuyên làm việc với các công ty mà nhu cầu tiền không đủ lớn để có thể được mức giá và dịch vụ ưu đãi mà ngân hàng dành cho các doanh nghiệp lớn.
Giám đốc Kinh doanh của AFEX, James Collins, nói trong 150 khách hàng doanh nghiệp trên sổ của ông, không 1 doanh nghiệp nào đang kinh doanh lớn bằng đồng nhân dân tệ vì sự ngần ngại của chính người Trung Quốc. “Chúng tôi đã đề nghị, và rất nhiều người đã xem xét nó, nhưng không ai chịu nhận nó cả,” ông nói.
Tăng trưởng mạnh
Trung Quốc đã và đang tăng cường nỗ lực quốc tế hóa đồng nhân dân tệ, coi đó là yếu tố quan trọng đối với vị thế của Trung Quốc sau này trong hệ thống kinh tế và tài chính toàn cầu.
Dữ liệu từ mạng lưới ngân hàng Swift cho thấy đồng nhân dân tệ, hay còn được gọi là RMB, hiện nay là đồng tiền được dùng nhiều thứ 5 trên thế giới cho các giao dịch quốc tế. Các nền tảng giao dịch lớn giữa ngân hàng với ngân hàng báo cáo sự tăng trưởng mạnh trong việc sử dụng đồng nhân dân tệ và chính điều này thường giúp đẩy nhân dân tệ vào danh sách những loại tiền được giao dịch nhiều nhất.
Tuy nhiên, việc các công ty Trung Quốc đã thu thập 1 lượng lớn tiền đô trong suốt 1 thập kỷ qua trong khi lãi suất tiền đô luôn siêu thấp từ năm 2008, đã củng cố lại việc sử dụng đồng đô la Mỹ trong đầu tư và giao dịch hàng ngày.
Quỹ tiền tệ Quốc tế IMF năm ngoái đưa thêm đồng nhân dân tệ vào rổ tiền tệ của IMF, đồng nghĩa với việc đồng tiền Trung Quốc sẽ sớm chiếm gần 10% lượng tiền dự trữ của các ngân hàng trung ương trên toàn thế giới.
Tuy nhiên, ngay cả sau 2 năm tăng trưởng mạnh mẽ, đồng nhân dân tệ hiện chỉ chiếm 2% của tổng các khoản thanh toán quốc tế so với con số 52% của đồng đô la Mỹ; ngoài ra nó chỉ được sử dụng trong 0,5% giao dịch hàng hóa và thương mại toàn cầu.
Các công ty Trung Quốc vẫn giữ khoảng 1.000 tỷ USD tiền nợ ngắn hạn bằng đồng đô la Mỹ và vẫn đang trả nợ, cùng với lãi suất, với giá trị khoảng hàng tỷ đô la mỗi tháng. Đa số các khoản tiền đó thường rơi vào các tài khoản ở nước ngoài mà không bao giờ hạ cánh ở Trung Quốc.
Một khách hàng khác của AFEX, Bob Latham, trả khoàng 100 ngàn USD mỗi tháng cho các vật liệu com pô sit củng cố và vật liệu kính mà anh ấy mua từ các nhà máy Trung Quốc để bán cho khách hàng của mình ở Phương Tây.
“Chúng tôi đã đề nghị các nhà máy để trả bằng Nhân dân tệ. Chúng tôi quan tâm đến việc làm sao cho họ cảm thấy dễ dàng nhất để có thể bán hàng cho chúng tôi, để chúng tôi là con đường dễ nhất (của họ) tới thị trường,” ông ấy nói.
“Nhưng thường thì mọi thứ đều trở nên khá là điên khùng. Họ có tài khoản ở ngân hàng nước ngoài, nơi mà họ xử lý tất cả các giao dịch quốc tế. Nên khi chúng tôi cố gắng trả bằng tiền nhân dân tệ, họ đổi sang đồng đô la Mỹ, rồi họ lại tiếp tục chuyển sang đồng nhân dân tệ. Chúng tôi không nhìn thấy một logic hay một lợi ích nào cả.”
Khánh An
Theo Trí thức trẻ/CafeF
Khi làm ăn với Trung Quốc, vấn đề là tìm cách để giảm rủi ro chứ không thể nay đang làm ăn với họ, mai nghỉ chơi.
Người ta có thể tin rằng nhiều dịch vụ chia sẻ mới của thế giới sẽ xuất phát từ Trung Quốc chứ không phải Mỹ.
Điều khó hiểu hơn nữa là tại sao người mua lại là một công ty hóa chất đến từ Trung Quốc?
Mới có 8% tổng doanh số bán hàng xa xỉ cá nhân được thực hiện qua mạng, so với 16% của các phân khúc khác trong ngành bán lẻ.
Nắm bắt cơ hội nâng cao năng lực cạnh tranh từ hàng Việt chuẩn quốc tế, nhiều doanh nghiệp, hộ nông dân đã liên kết hình thành tổ hợp hợp tác, hợp tác xã sản xuất nông nghiệp hữu cơ theo tiêu chuẩn quốc tế.
Việc Hữu nghị và Hải Hà về tay các nhà đầu tư cá nhân “bí ẩn” được cho là sự cởi trói cho hai doanh nghiệp này trên đường vươn tới vị thế thống lĩnh thị trường bánh kẹo nội.
Mục tiêu trước mắt của GrabPay là để khách hàng thanh toán GrabCar nhưng trong tương lai là dịch vụ để họ mua các mặt hàng hằng ngày.
Sản phẩm hữu cơ - Organic được đánh giá là một trong những giải pháp hiệu quả để xây dựng thương hiệu, chiếm lĩnh thị trường và thu hút người tiêu dùng. Nhiều doanh nghiệp xem các cam kết phát triển bền vững, sản phẩm Organic... là chiến lược kinh doanh dài hạn và động lực để hoạch định kế hoạch đầu tư sản xuất, hướng đến bảo lợi ích, sức khỏe người tiêu dùng nhằm nâng cao giá trị thương hiệu.
Cũng từng như một trào lưu của giới trẻ, groupon hay còn gọi là mua chung tại Việt Nam gần như đã hết thời. Những công ty còn hoạt động cho tới nay đã phải liên tục thay đổi mô hình kinh doanh.
Ngay đầu năm nay, Hùng Vương đã phải đón nhận những thông tin không mấy vui, khi cổ phiếu bị đưa vào diện cảnh báo. Thay vì khoản lãi 308 tỉ đồng, sau kiểm toán, công ty mẹ Hùng Vương báo cáo khoản lỗ ròng lên đến 49 tỉ đồng. Thậm chí, tình hình nợ còn ở mức rất cao 13.000 tỉ đồng, khiến nhiều cổ đông lo ngại.
Kinh tế vĩ mô
Kinh tế Thế giới
Nông lâm thủy sản
Hàng hóa
Thông tin ngành
Chính khách - Yếu nhân
Quân sự - Chiến sự